Thánh Gióng Huyền Thoại Người Hùng Cứu Nước
Ngày xưa, thời Hùng Vương, có một bà lão già sống một mình. Một sáng, ra thăm nương, bà thấy vết chân khổng lồ giẫm nát luống cà. Kinh ngạc, bà ướm chân mình vào, bỗng rùng mình và mang thai. Đủ tháng, bà sinh cậu bé bụ bẫm, đặt tên Gióng. Nhưng lạ thay, Gióng lên ba vẫn nằm ngửa, không nói, không cười, không ngồi, không lẫy.
Bấy giờ, giặc Ân hung tàn, do Ân vương cầm đầu, kéo quân cướp nước, đốt nhà, giết người. Quân Hùng Vương đánh mãi không thắng. Vua lo lắng, sai sứ giả tìm tướng tài cứu nước. Khi sứ giả đến làng Gióng, bà mẹ đùa: “Con ơi, chậm nói chậm đi, bao giờ mới đánh giặc giúp vua?” Gióng bất ngờ nói: “Mẹ gọi sứ giả vào!” Bà sửng sốt, báo xóm làng.

Sứ giả hỏi: “Ngươi muốn gì?” Gióng đáp chững chạc: “Về tâu vua rèn ngựa sắt, gươm sắt, giáp sắt, nón sắt, ta sẽ đánh giặc.” Sứ giả phi báo, vua mừng, ra lệnh thợ rèn làm ngựa, gươm, giáp, nón sắt, nặng đến hàng ngàn người không khiêng nổi.
Khi quân sĩ kéo vật dụng đến làng, bà mẹ lo sợ, nói: “Con ơi, việc vua không phải chuyện chơi, quân đến rồi, làm sao đây?” Gióng ngồi dậy: “Đánh giặc mẹ đừng lo, nhưng cho con ăn nhiều!” Bà nấu cơm, Gióng ăn nồi nào hết nồi ấy, mỗi lần ăn lại lớn thêm, hóa thành chàng trai khỏe mạnh. Hết gạo, dân làng mang gạo, trâu, rượu, bánh đến. Gióng ăn bao nhiêu cũng không đủ, đòi thêm vải may áo. Áo vừa may đã chật, dân làng nối thêm vải, Gióng cao chạm nóc nhà.
Khi ngựa sắt đến, Gióng vươn vai, cao sừng sững, hét như sấm: “Ta là tướng nhà Trời!” Chàng mặc giáp, đội nón, cầm gươm, nhảy lên ngựa. Ngựa sắt phun lửa đỏ rực, phi như bay. Gióng xông vào trại giặc, gươm loang loáng, quân thù chết ngổn ngang. Ngựa phun lửa, thiêu cháy đồn trại. Gươm gãy, Gióng nhổ tre bên đường quật giặc. Chẳng bao lâu, Ân vương bị quật chết, giặc tan, xin hàng. Nước nhà sạch bóng thù.

Gióng thúc ngựa đến núi Sóc Sơn, cởi giáp, bỏ nón, cùng ngựa bay lên trời. Vua Hùng lập đền thờ, phong Gióng làm Phù Đổng Thiên Vương. Dân gian tin những ao tròn từ Kim Anh đến Sóc Sơn là vết chân ngựa Gióng, rừng cháy thành làng Cháy, tre Gióng nhổ thành giống tre đằng ngà lốm đốm vàng.
Ý nghĩa
Truyện Thánh Gióng ca ngợi tinh thần yêu nước, sức mạnh phi thường của nhân dân Việt Nam trước giặc ngoại xâm. Gióng, từ cậu bé kỳ lạ, trở thành người hùng, biểu tượng cho sức mạnh đoàn kết và ý chí quật cường. Truyện cũng nhấn mạnh lòng biết ơn tổ tiên và niềm tin vào điều kỳ diệu trong khó khăn.