Nàng Tiên Cá Tình yêu cao đẹp và sự hy sinh thầm lặng
Ngày xưa, dưới đáy đại dương, vua Thủy Tề có sáu nàng tiên cá xinh đẹp, trong đó nàng út nổi bật nhất, luôn mơ ước khám phá thế giới loài người. Luật biển chỉ cho phép tiên cá lên bờ khi đủ mười lăm tuổi. Khi ngày sinh nhật lần thứ mười lăm đến, nàng hồi hộp bơi lên mặt nước, thấy một con tàu lộng lẫy, nơi các thủy thủ đang mừng sinh nhật thứ mười sáu của một hoàng tử quyến rũ.
Bỗng giông bão ập đến, hoàng tử ngã xuống biển. Nàng tiên cá út vội bơi đến, cứu chàng, ôm chàng trôi dạt suốt đêm. Sáng hôm sau, nàng đặt hoàng tử bất tỉnh lên bãi cát. Một cô gái đi ngang, thấy hoàng tử, hô hoán. Sợ hãi, nàng tiên cá trở về thủy cung.

Từ đó, nàng ngày nào cũng ngoi lên, mong thấy hoàng tử, đau khổ vì không thể nói rằng nàng đã cứu chàng, và vì nàng không có chân như con người. Nàng quyết định tìm mụ phù thủy biển, xin lá bùa biến thành người. Mụ đòi tiếng nói của nàng, cảnh báo nếu hoàng tử không yêu nàng, nàng sẽ chết.
Dù nguy hiểm, nàng chấp nhận. Uống lá bùa, nàng bất tỉnh. Tỉnh dậy, nàng thấy hoàng tử trước mặt, nhưng không nói được. Chàng đưa nàng về cung, cho mặc váy đẹp, nhưng lại yêu cô gái trên bãi biển, lầm tưởng cô ấy cứu mình. Khi hoàng tử đến tuổi cưới, chàng gặp công chúa được chọn từ nhỏ, cũng chính là cô gái trên bãi biển.

Nàng tiên cá đau lòng, biết chàng sẽ không yêu mình. Đêm cưới, các chị nàng xuất hiện, đưa con dao găm do đổi mái tóc đẹp, nói: “Cắm dao vào tim hoàng tử để sống và trở về biển.” Nàng cầm dao, đến gần hoàng tử đang ôm vợ ngủ, nhưng tình yêu ngăn nàng. Nàng hôn trán chàng, quăng dao, lao xuống biển, hóa thành bọt sóng.
Ý nghĩa
Truyện Nàng Tiên Cá là bài ca về tình yêu vô điều kiện và sự hy sinh cao cả. Nàng tiên cá từ bỏ tiếng nói, gia đình, và cả mạng sống vì yêu hoàng tử, dù không được đáp lại. Câu chuyện dạy rằng tình yêu chân thành không cần chiếm hữu, và sự hy sinh vì người khác là biểu hiện cao đẹp của tâm hồn.